Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

THIÊN ĐƯỜNG TRÊN CÁT

(viết để nhớ tới Ng H)

Vết chân son xói mòn miền cát mịn
Em hững hờ bôi xóa vạn niềm đau
Cơn mê nào chìm sâu vào lòng đất
Người vô tình dẩm nát cả đời nhau

Từ khoãng lặng mênh mông của biển
Cuộn dâng trào từng con sóng lao xao
Đến một lúc biển thét gào cuồng nộ
Đêm hải hùng cơn hồng thủy dâng cao

Qua hổn độn đất trời rạn vỡ
Biển đau lòng cuộn sóng xa khơi
Chỉ còn lại dấu hằn sâu trên cát
Vết chân em...
Ôi tan nát một ...THIÊN ĐƯỜNG!!!

Namphong(nhân thấy hình M trên biển)

2 nhận xét:

  1. lâu quá ko về đây. anh khỏe ko? đọc loạt thơ anh viết cho M hay quá! xúc động! tình tha thiết quá! anh nhớ lưu giữ những bài thơ nhe! hay lắm!
    cảm ơn anh về bài thơ "hình như" viết cho em! có thể cho em lấy đăng ở hcỗ khác ko?
    bình an nhé! bạn tôi!

    Trả lờiXóa