Thứ Hai, 1 tháng 7, 2013

CÔ EM GÁI CỦA TÔI

VIẾT VỀ EM “Người con gái quét đường”

Ơi em cô gái tuổi đôi mươi
Hay đả qua mùa xuân  thắm tươi?
Áo em bạc phết xanh màu lá
Lạc giửa rừng người muôn sắc hoa

Em đến khi trời chưa dứt sương
Hay giửa nắng trưa bụi bên đường
Chiều mưa cơn lốc vô tình xoáy
Nghiệt ngả dòng đời bao nhiểu nhương!

Em tôi cô gái mộng bình thường
Như loài hoa dại tỏa chút hương
Ẩn dấu niềm tin trong ánh mắt
Yêu đời không mặc cả tình thương

Ai dựng tượng đài giửa đám đông?
Hổn mang một thoáng tái tê lòng
Trăm năm dấu ấn nào phai nhạt
Ngập cả hồn tôi em biết không!?

                Namphong

4 nhận xét:

  1. Bạn làm Cat nhớ bài TIẾNG CHỔI TRE của Tố Hữu
    Chỉ có điêu Tố Hữu thì viết:
    Chị lao công như sắt như đồng
    Chị lao công
    Đêm đông
    Quét rác
    Còn bạn lại viết:
    Ai dựng tượng đài giửa đám đông?

    Hổn mang một thoáng tái tê lòng

    Trăm năm dấu ấn nào phai nhạt

    Ngập cả hồn tôi em biết không!?
    CÓ VẺ CHỊ LAO CÔNG NÀY NGƯỜI HƠN !

    Trả lờiXóa
  2. CHIẾC BÓNG BÊN ĐƯỜNG

    Người trong tranh thật ,có khi không thật
    Vẫn còn con đường có số không tên
    Vẫn còn đó những dòng đời vở vụn
    Em nhặt gom nhóm lại lửa con tim

    Dưới bóng đêm ánh đèn vàng đóm bạc
    Vệt mờ sương bóng em ngã đổ bên đường
    Em lầm lủi vượt đời số phận!
    Quyết lướt qua từng chiếc lá vô hồn

    Em tự hỏi:Hạt mưa rơi bao lâu?
    Chảy tràn thế gian bừng dậy hồi sinh
    Trồi lên những mầm xanh vươn thẳng
    Không đè lên thân phận một con người!

    Viết thay cho Nguyên phước

    Long hải 04/07/2013

    Trả lờiXóa
  3. Nông sâu cái chuyện nửa vời
    Sâu như đáy giếng,nông như bầu trời
    Hay gì cái chuyện đầy vơi!
    Cóc còn bốn cẳng nông sâu khó bì.
    ....................
    Con cóc nó ngồi sầu bi!!!!!


    Trả lờiXóa