Vào lúc 13 giờ hôm nay,mồng 2 tết Quý tỵ(Thứ hai 11 tháng 2 năm 2013) Anh đã thực sự ra đi về cõi VĨNH HẰNG . THÁI BÌNH DƯƠNG HÀ DƯƠNG HÀ
Anh trở về biển lớn THÁI BÌNH DƯƠNG
Để lại nơi đây những dòng sông nổi nhớ
Vườn TÂM THANH nay không còn BÁCH HỢP
Nhụy hoa phai giờ rơi rụng cánh loa kèn
Anh HÀ ơi!
Anh của tôi ơi!
Một con ngựa đau cả tàu không ăn cỏ!
Bài học thuở vào đời nay tôi mới biết ....Vì sao!
Tuổi sáu mươi tôi còn nông nổi
Ngoài bảy mươi anh là Bạn,là Thầy
Ân tình ấy lòng đây ghi nhớ mải
Sóng dạt dào biển lớn THÁI BÌNH DƯƠNG.
Anh của tôi
Người bạn của tôi ơi!
Mắt không khóc,nhưng lòng đau oặn thắt
Tay dâng hương,nhưng miệng chẳng thành lời
Tôi đứng lặng như hình cây tượng đá
Và nghĩ rằng...nằm trong ấy ...chính là tôi!
Cho tôi gởi hạt phù sa về với biển
Cuộc đời nầy Anh mải mải sống trong tôi
HÀ DƯƠNG HÀ
BIỂN NGÚT NGÀN KHƠI !!!
Namphong
23 giờ mồng hai tết Qúy tỵ 2013
Bạn già vĩnh biệt sáng mồng hai
Trả lờiXóaThương tiếc đôi dòng nước mắt cay
Dốt nén tâm hương xin tưởng niệm
Thong dong tự tại kỵ vân đài.
CAO LINH TỬ XIN PHÂN ƯU CÙNG TANG QUYẾN VÀ TOÀN THỂ CÁC BẠN THI NHÓM TÂM THANH BÁCH HỢP.
HÀ BĂNG XIN GỬI ĐÔI DÒNG CHIA BUỒN CÙNG TANG QUYẾN BÁC - THÁI BÌNH DƯƠNG - HÀ DƯƠNG HÀ.
Trả lờiXóa.
MỎI GỐI CHỒN CHÂN VỀ VĨNH HẰNG
MÙNG HAI ÂM LỊCH MỘT ÁNH BĂNG
SIÊU THOÁT TÂM LINH XIN CƯỜI MĨM
TRẢ HẾT NỢ ĐỜI KIẾP TẠ ĐĂNG
Nam phong chân thành cảm ơn các bạn
Trả lờiXóaĐÔI DÉP CỦA NGƯỜI CŨ.
Trả lờiXóa***
Bàn chân nhỏ-dấu thời gian-trên dép mòn còn đó
Mười ngón hồng sắc đỏ-
Hết hạn ngày chuyên chở nghĩa tình.
Chân bỏ dép-mười nhánh hồng rớm máu-tựa hoa tim.
HÀ DƯƠNG HÀ.
ĐÔI DÉP KHÔNG CÒN.
***
Ngày xưa, đôi dép có đôi
Chiếc kia bỗng mất, mồ côi chiếc này
Anh buồn mất vợ mỗi ngày
Bơ vơ, thơ thẩn, nhìn mây ngậm ngùi!
Đôi dép in dấu chị tôi
Một đời tần tảo, nhìn thôi đã buồn!
Các con xa cách nhau luôn
Một thân một bóng, ai buồn hơn anh?
Tuổi trời thắm thoát qua nhanh
Tuổi già, sức yếu, cũng đành bó tay
Bệnh đau ập xuống một ngày
Ra đi, anh chẳng hẹn ngày gặp nhau
Anh về với chị nơi nào ?
Bỏ tôi ở lại, xót đau cõi này
Ngày xưa, nhìn dép, anh buồn
Ngày nay ĐÔI DÉP không còn, anh ơi!!!
Vĩnh biệt anh HÀ DƯƠNG HÀ
NGÂN TỐ.