KHOẢNG CÁCH MỘT BÀI THƠ
Anh về bên ấy đã yên
chưa
Chốn ở chốn ăn đủ hay thừa
Tình cảm xóm giềng như đây cả
Hay vì mới quá nên lạ
xa?
Mồng một còn nói
chuyện với tôi
Tôi,anh đều biết sắp
xa rồi!
Cố nuốt nghẹn ngào
trong đôi mắt
Môi cười mà lệ chực
tuôn rơi!
Mồng hai anh âm thầm
ra đi
Rủ bụi thời gian trả
lại đời
Mang cả hồn thơ tình
một thuở
Về Miền Vĩnh Cữu bớt
bơ vơ
Anh sang bên ấy cố mà
vui
Ngày tháng dần phai
bớt ngậm ngùi
Cảnh có chia tay đầy
nước mắt
Muôn đời kẻ ở khóc
người đi
Cảm ơn Thượng Đế anh
khõe rồi
Bây giờ đến lượt bạn
anh thôi
Nhờ anh chuẩn bị cho
chu đáo
Chắc cũng có ngày ta
gặp nhau
Ngày ấy chẳng ai khóc
như tôi
Vì anh vốn biết tính tôi rồi
“Một con ngựa chứng chê hàm thiếc”
Đá đổ xe đời phóng
nước đôi
Tôi gởi thăm anh nói
ít lời
Ở đâu cũng chừng ấy mà
thôi
Bên đó bên nầy…không
xa lắm
Cách nhau là mấy…một
bài thơ
Namphong
Dẫu biết anh D khó tránh được sự ra đi, nhưng khi biết tin, HD cũng rất bàng hoàng. Qua lại xem bài của anh, HD rất hiểu tình cảm của các anh dành cho anh ấy và cũng ân hận vì tuy nhà HD không xa nhà anh Dương là mấy vậy mà... bây giờ chỉ thắp được nén nhang tưởng nhớ người đi
Trả lờiXóaHD xin chân thành cầu nguyện hương hồn anh Dương sớm được siêu thoát về miền Cực Lạc
Trả lờiXóaThật lòng NP và các bạn cũng như chị CHÂU có nhắc đến HD,nhưng tiếc là không có DT nên không cho HD hay được! Thay mặt gia đình và bạn hửu NP chân thành cảm ơn HD rất nhiều,