Thứ Hai, 10 tháng 12, 2012

ĐƯỜNG TRẦN


ĐƯỜNG TRẦN


Chân khập khểnh lối gập ghềnh  ngiệt ngã
Mong cố đi cho đến cuối con đường
Nơi có ánh hào quang rực sáng
Điểm tận cùng Hạnh Phúc Binh An


Như con Rùa vác trên lưng chiếc mai nặng trĩu
Như chú kiến Càng còng lưng vận chuyển thời gian
Ta miên man lạc sang vùng lốc xoáy
Đếm ân tình từng ngày tháng đến rồi đi
Ba mươi năm bên đường ngã quị
Ôi khát khao Bình Dị một dòng sông
Ta khờ khạo tự hào hoan hỉ
Trút trên vai đôi gánh tình si


Mơ tắm mát trong dòng suy nghĩ
....Rồi hửng hờ Sông cũng bỏ ta đi!
Đêm ma quái đưa ta về nguyên thủy
Trượt ngã dài theo từng bước chân đi

ĐƯỜNG TRẦN AI còn lại những gì???

Namphong

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét