Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2012

TỪ KHI EM LÀ NGUYỆT




Yêu em từ lúc mới mười ba
Cái thuỡ ngây thơ tuổi ngọc ngà
Ngày ấy trong tôi chừng như đã
Mơ rất nhiều rồi nhớ…. người ta….

Hoa kia vừa chớm cánh nỏn nà
Vẹt lá đùa mây Ngọc Lộ ra
Phao phao trắng nuột em mười bốn
Chưa điểm tàn canh sao vội xa!!!

Hương đồng cỏ nội thoảng đưa qua
Uyển chuyển ơi em quá mượt mà
Dáng ai thấp thoáng đùa trong lá
Em đến mười lăm Em của ta

Ta ôm em ngũ …trăng mười sáu
Oán trách người xưa say tĩnh say
Sao nở phụ phàng mang rao bán!?
Cắt nửa vầng trăng ….cắt nửa ta!!!!

Em hởi:

  “ Từ khi em là Nguyệt “

Namphong
(Gió nam)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét