Thứ Hai, 31 tháng 3, 2014

TIẾNG THỜI GIAN

CÓ MỘT ĐIỀU TÔI NHỚ MẢI

Ba mươi năm bây giờ gặp lại
Bên khung trời bóng xế hoàng hôn
Xuân vẩn thế hoa vàng mấy độ
Nghe nôn nao như mới hôm nào

Kể từ dạo phượng rơi ngập lối
Ve râm ran tiếng gọi hè sang
Hạ năm nay không nắng hanh vàng
Đôi má ấy sắc hông phai nhạt

Chiều rụng lá mưa thu xao xác
Mõi mắt mòn sông vắng mù sương
Có giọt nước chảy tràn vô thức
Đong chưa đầy ngần ấy chân chim

Trời vào đông gió rít qua thềm
Đêm cô lữ mơ thuyền viển xứ
Xa xa mãi bến bờ quá khứ !
Nụ cười nào héo úa bờ môi

Em là thế,ta giờ như thế
Ta trong em và em ở trong ta
Sáu mươi năm hai đứa cùng già
Anh nhớ mải một điều đáng nhớ
……………………..
Giọng ngọt ngào em gái Bắc Kỳ ơi…


Chaunamphong (Riêng tặng Trần Thị Hồng Oanh ) 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét