Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2013

THƠ ƠI!!!


Ngày xửa nhà thơ nghèo kiết xác
Rút ruột tìm tơ bán chợ tàn
Ngày nay thơ tặng không ai bán
Ông nọ bà kia mốt chơi sang

Thi đàn thuở trước xưa kia dở
Chẳng giống ngày nay cú pháp tinh
Lắm bác ra trò tay thông thái
Luật vận Đường thi chứng tỏ tài

Ngẫm nghỉ làm thơ dể hơn họa
Cứ phét tòe loe miển mượt mà
Mặc tình ai hiểu ai không hiểu
Râu cắm cằm kia lộn lẹo qua

Nhà thơ bây giờ ngồi xe con
Máy tính xách tay thôi mài mực
Thoạt trông cứ tưởng nhầm  xì thẩu
Chợt nhớ câu thơ củ của ai????

“Trọc phú tỉ tê bàn chính trị
Đỉ già tập tểnh nói văn chương”

    Xin hết….

Chủ Nhật, 13 tháng 10, 2013

CHỈ CÓ THẾ


CHỈ CÓ THẾ!


Mặt dài rộng miệng...ngựa nhà Thương
Mã đáo thành công ???chẳng phải thường
Bát cước lộn lèo chân đá hoảng
Hoành thân động thủ nát kỷ cương
Lủ Hầu cung kính danh như thánh
Cọp nọ so vai mánh...nhiểu nhương!
Tam luận hồ nghi đà tỏ rỏ
Tứ thời chuồng đó có mà nương.
chaunamphong
namphong

(*)Đời nhà Thương thời ĐÔNG CHU bên tàu có người ở núi mang về một con Ngựa rất quí ,cả vùng duy nhất chỉ có một,Có con Cọp đang đêm đến rình ,vừa khi nghe hơi cọp ,ngựa sợ quá hí to và dựng ngược lông bờm đồng thời tung chân đá loạn xạ vào chuồng,cọp ta hết hồn dông mất….
Thế nhưng,sau đôi ba lần theo dỏi …cọp ta mới phát hiện

chaunamphong